Mỗi lần nếm trải, là một lần lớn lên
- Quỳnh Thy
- 9 thg 8
- 9 phút đọc
Đã cập nhật: 23 thg 8
Mình nhớ vài năm về trước, một người bạn cùng lớp cấp ba đã đặt câu hỏi cho mình rằng bạn sắp đi học xa tại một thành phố mới, bạn cảm thấy hỗn độn cảm xúc lắm không biết làm thế nào.
Lúc đó mình tự hỏi mình chưa từng sống xa nhà, chưa từng rời xa khỏi thành phố Đà Nẵng suốt mấy mươi năm tuổi đầu bao giờ làm sao mình có thể thấu cảm và đưa ra lời khuyên sát đáng cho bạn được đây?
Nên mình chỉ có thể dựa vào lý thuyết (book smart) mình có để trả lời rằng: Đối với mình bạn là một người rất mạnh mẽ, dẫu biết sắp tới sẽ còn nhiều những khó khăn, nhiều vấn đề mới xảy ra mà ta chẳng thể hình dung nỗi như thế nào. Nhưng rồi nơi đó từ một vùng không an toàn của bạn, sẽ trở thành một vùng an toàn mới - đã được mở rộng. Mình tin bạn sẽ trở thành một người độc lập, tự tin hơn hiện tại nhiều.

Sự kiện năm 22 tuổi, mình đi Mỹ sống và phát triển tiếp khiến mình nhớ lại rằng: À thì ra cũng đến lúc mình đã được ở trong vị trí của bạn, và của rất nhiều người con xa xứ khác. Chỉ trong vài ba tháng trước khi lên chuyến bay không vé khứ hồi ấy, mình đã trải qua biết bao cung bậc cảm xúc lẫn lộn để nay ngồi lại chia sẻ ít ỏi kinh nghiệm của một người thực sự "từng trải" chứ không chỉ lý thuyết suông nữa.
Nếu bạn đang hoặc sắp trải qua việc thay đổi nơi học tập hay nơi sinh sống, mình hiểu những lo lắng tâm lý mà bạn có thể đối mặt.
Và mình tin rằng, bài viết này sẽ như một lời ủi an nhẹ nhàng, như một ngọn hải đăng dẫn đường, giúp bạn chuẩn bị tinh thần vững vàng hơn để bắt đầu hành trình mới và viết tiếp những trang rực rỡ cho riêng mình.
Hành trình nội tâm của những kẻ dám rời đi
Những buổi cuối cùng gặp bạn mình - Thuỵ Châu, mình có hỏi bạn rằng: Với một người đã và đang đi xa nhà để học tập thì bạn có kinh nghiệm gì muốn chia sẻ đến mình không?
Bạn trả lời rằng:
Tất nhiên xa nhà mà là đi nước ngoài sẽ rất khác khi xa nhà ở Việt Nam, sẽ rất nhiều điều không biết trước được và nhiều điều cần chuẩn bị, nhưng theo mình nghĩ rằng, thứ nên chuẩn bị nhiều nhất chính là tinh thần.
Sẵn sàng về tinh thần
Chuỗi ngày biết tin mình sắp thực sự rời khỏi Việt Nam chỉ còn vỏn vẹn vài tháng đếm ngược, mình đã trải qua rất nhiều sự hỗn loạn trong nội tâm. Mình mông lung, hoang mang, hào hứng, lo sợ, buồn bã, khóc lóc, cảm thấy may mắn, cũng có nhiều tiếc nuối...
Lúc hoang mang, mình viết
Lúc trống rỗng, mình vẽ
Lúc lo sợ, mình chia sẻ với bạn bè xung quanh
Lúc cảm thấy hào hứng, biết ơn, mình thầm nhủ rằng: “Ừ, có lẽ mình đã sẵn sàng rồi.”
Giai đoạn chuyển giao giữa thực tế cũ và mới khiến ta rất rối bời và mong manh, mình mong bạn hãy:
Học cách chân thật và hiện diện với những cảm xúc mà bạn đang có, hãy trải nghiệm và làm bạn với nó.
Cho phép bản thân “vỡ vụn một chút”. Giai đoạn lạc lõng là bình thường, đừng nghĩ bạn sai khi thấy yếu đuối.
Chia nhỏ mục tiêu, đừng ép bản thân phải “ổn định” trong vài tuần hay vài tháng.
Viết ra nỗi sợ và gọi tên nó, bạn sẽ bớt bị nó nuốt chửng.
Tìm ít nhất một nơi an toàn để nói ra, có thể là người bạn thân, hoặc viết cho chính mình.
Ngoài ra, bạn có thể tham khảo xem người đi trước có trải nghiệm tương tự chia sẻ thế nào (có thể tìm trên YouTube; bạn bè người thân; cá nhân, hội nhóm trên các kênh mạng xã hội như Threads, Facebook...). Khi đã nắm được những khó khăn trước mắt rồi, vậy thì bạn cần chuẩn bị những gì để quản trị lấy những rủi ro sẽ đến đó?
Có thể kể đến một vài những nỗi lo lắng phổ biến như:
Cảm giác cô đơn, mất kết nối
Sốc văn hóa (culture shock)
Tâm lý lo lắng bất an về tương lai
Tự lập nhưng đầy áp lực về tài chính, ăn uống, sức khoẻ, thời gian
Vấn đề về tâm lý: trầm cảm, lo âu...
Đối với mình, việc đi đến một đất nước hoàn toàn mới cách nửa vòng bên kia Trái Đất, mình đã thấy những gì ba mẹ đã chỉ dạy từ nhỏ đến giờ thực sự là những kỹ năng sống cơ bản, cần thiết nhất:
Nấu ăn, dọn dẹp, sinh hoạt trong nhà
Ngoại ngữ
Tìm kiếm thông tin
Lái xe
Linh hoạt thích ứng với các vấn đề
Đối diện với chính mình và sự cô độc, chăm sóc tốt bản thân...
Chính những bộ rễ gốc rất vững chắc đó đã góp công lớn cho mình ngày càng cao lớn khoẻ mạnh và vững vàng với cuộc sống độc lập sau này.
Thêm nữa, tinh thần đối với mình còn là sự sẵn sàng để rời đi. Sự sẵn sàng về mặt tâm lý để nói lời tạm biệt và đóng gói gọn gàng lại quá khứ, đóng gói lại trái tim của chính mình...
Kỹ năng nói lời tạm biệt
Nếu bạn đang tự hỏi: Ơ tạm biệt mà cũng là một kỹ năng nữa ư?
Thú thật, mình chưa từng nghĩ đây là kỹ năng cho tới khi thực sự trải nghiệm việc mình phải nói lời tạm biệt với quá nhiều thứ, và với quá nhiều con người quan trọng trong đời.
Nghe chị Giang ơi radio với tập "Người lớn đi du học". Chị nói rằng mỗi chuyến đi xa, đi nhiều, vấn đề không phải việc đối diện với những chuyện thủ tục như thuê nhà ở đâu, đi tàu xe thế nào, tự sắp xếp cuộc sống ra sao, phải tự bảo vệ bản thân thế nào… mà là khả năng nói lời tạm biệt với những con người, những điều đã từng rất thân thuộc trong cuộc sống cũ.
Khi chị Giang đã đi qua rất nhiều những lời chào tạm biệt. Mãi cho đến hiện tại chị vẫn không thể quen được, nhưng chị học cách chấp nhận và đối diện. Chị nhận ra thật may mắn và biết ơn làm sao khi những lời tạm biệt khó khăn được nói ra, cũng có nghĩa là chúng ta đã từng chào nhau, từng có những ký ức đẹp, có nghĩa lý gì đó với nhau.
Nghe đến đoạn này mình thấu hiểu và đồng cảm sâu sắc lắm!
Nhớ cái thời mình tập nói lời tạm biệt một vài lần đầu tiên trong đời:
Đó là lần đầu tiên nếm mùi thất tình là gì - mình học cách tạm biệt người mình đã và đang dành rất nhiều tình cảm cho họ.
Khi tiếng trống trường cuối cùng thời cấp 3 vang lên - mình học cách tạm biệt những người bạn cấp 3 mình yêu quý, là tạm biệt những kỷ niệm cực kỳ đẹp đã cùng có với nhau.
Rồi lớn lên xíu nữa mình học cách nói lời tạm biệt với những nơi mình từng làm việc, những người sếp, người cộng sự mình đã thân thiết và làm việc cùng trong một thời gian rất dài.
Trong những lúc buồn đến nẫu ruột như thế, mình đọc được câu đã ủi an mình rất nhiều:
“If the goodbye hurts, it means that you've spent your time well”.
Tạm dịch: Nếu lời tạm biệt khiến bạn thoạt nhói lòng, cũng tức là bạn đã từng có một quãng thời gian vô cùng ý nghĩa.
Và giờ đây, càng đau lòng hơn là khi phải nói lời tạm biệt với những người thật sự thân thương: người thân trong gia đình, bạn bè tri kỷ, những anh chị đã từng nâng đỡ mình, hay những người quen cũ đã từng lặng lẽ yêu thương và giúp đỡ...
Thật sự lời tạm biệt nói ra, không dễ dàng một chút nào. Nhất là khi bạn không biết và không chắc chắn được có cơ duyên, có thời điểm cụ thể nào để được gặp lại họ trong đời.
Nhưng bạn biết không, giữa những lời chia tay ấy, vẫn lấp lánh lên những điều rất đẹp. Đó là khi mọi người đều nói lời yêu thương đến mình, đều chúc mình một hành trình mới thật suôn sẻ, chúc mình mọi điều tốt đẹp nhất.
Điều này khiến mình cảm thấy trái tim của mình như được rung lên một nhịp. Mình bồi hồi nhận ra: À mình đã từng sống như thế nào, để mọi người xung quanh yêu quý mình nhiều đến thế!

Một tư duy nhỏ đã giúp mình tốt hơn trong việc rèn luyện kỹ năng nói lời tạm biệt này chính là:
Hãy tin rằng nếu có duyên ắt sẽ tương phùng. Ta sẽ vẫn kết nối, gặp lại họ bằng cách này hay cách khác. Nếu không, chí ít họ đã đến và để lại cho mình hoặc là kỷ niệm, hoặc là bài học. Ta vẫn sẽ sống tiếp đời mình và gặp gỡ rất nhiều con người mới sẽ cùng ta đồng hành thêm một quãng đường phía trước.
Cuộc "dọn dẹp nội tâm"
Để chuẩn bị sẵn sàng cho sự rời đi đối với mình, còn là việc học cách đóng gói cả một giai đoạn của đời mình lại, để sẵn sàng tạm biệt nó.
Việc chuyển đi một nơi khác thật xa so với những gì mình từng rất đỗi quen thuộc, và có một cuộc sống hoàn toàn khác không chỉ là chuyện giấy tờ, hành lý hay dọn dẹp máy, dữ liệu... Mà nó còn là một quá trình dọn dẹp lại bên trong mình — giống như một cuộc “chuyển nhà nội tâm”.
Mình đã học cách tạm biệt cả phiên bản của mình trong quá khứ. Bao nhiêu dòng ký ức, cảm xúc ùa về khi:
Ngồi đọc lại những dòng nhật ký, những lá thư gửi đi cho chính mình
Ngồi rà soát lại các hình ảnh, video cũ trong máy
Ngồi xem lại những lá thư, những món quà mà người khác gửi tặng cho mình
Ngồi nhìn lại một hành trình mình đã đi qua...
Vào những ngày cuối đếm ngược, mình đã:
Dành thời gian nhìn lại hành trình mình đã đi qua từ lúc sinh ra đến giờ
Gặp gỡ, trò chuyện lần cuối với những người bạn; người thân. Dành tặng những lá thư tay, những món quà thay mình ở lại với người.
Ghi lại những thướt phim quý giá đối với mình
Đi trải nghiệm "lại" thành phố mình đã sinh ra và lớn lên...
Tương tự, vậy thì đâu sẽ là những hoạt động bạn cần thực hiện trong quãng thời gian này để giúp bạn sẵn sàng để rời đi một cách không còn nhiều nuối tiếc?
Khi ta đã bắt đầu dọn dẹp — cả bên ngoài lẫn bên trong — nghĩa là ta đang bước vào giai đoạn chuyển mình thật rồi. Những giai đoạn chuyển tiếp thường là lúc con người ta “trở nên rõ” nhất. Không phải rõ về tương lai, mà rõ về chính mình. Về điều gì là quan trọng. Về điều gì ta giữ lại, và điều gì ta có thể buông xuống để đi tiếp.
Tạm kết

Để tạm kết lại bài viết này, mình có quá nhiều lời nhắn gửi muốn gửi đến bạn, nên hãy cứ chọn lấy 1-2 thông điệp khiến tim bạn rung lên khi đọc nó để mang theo cho mình nhé!
Còn sợ là còn thấy mình phát triển nên hổng có sao hết mọi thứ qua thời gian rồi sẽ ổn.
Dám thay đổi dám bước ra khỏi vùng an toàn thường nhật là một sự dũng cảm rất lớn cần được ghi nhận
Ra đi để tìm thấy chính mình. Và đôi khi, hành trình đó bắt đầu bằng sự cô đơn, bỡ ngỡ, và cả những giọt nước mắt. Nhưng cũng chính những điều đó mới làm bạn lớn lên.
Đừng sợ việc cảm thấy yếu đuối, không chắc chắn – nó là một phần của quá trình trưởng thành.
Hãy tin rằng bạn đang đi đúng hướng, dù đôi khi bản thân bạn còn chưa thấy điều đó rõ ràng.
Thế giới này rộng lắm. Đi đi để thấy tuyệt vời như thế nào. Và sẽ luôn luôn có cơ hội để trở về, chỉ cần sắp xếp lên kế hoạch, và trái tim hướng về quê nhà là được.
Đến cuối cùng, khi đã trải nghiệm qua sự rời đi để đến một vùng đất mới, có một cuộc sống mới một thời gian, mình thấy vẫn đúng như những gì mình đã nói với người bạn của mình một cách đầy lý thuyết năm nào - Chính những trải nghiệm mới này sẽ mang đến cho chúng ta nhiều va chạm, nhiều kinh nghiệm sống để ngày càng trở thành một phiên bản hoàn thiện hơn của chính mình. Bởi mỗi lần nếm trải là một lần lớn lên.
Nếu bạn thấy bài viết này hữu ích, đừng quên theo dõi Quỳnh Thy tại:
Để cập nhật những thông tin mới nhất từ mình!
Quỳnh Thy
Bình luận